Tịnh Nguyệt Vân

XIN HÃY XÓT THƯƠNG BAO TRẺ MỒ CÔI

Xin hãy xót thương bao trẻ mồ côi,

áo quần thưởng rách và lôi thôi

bởi vì không còn có cha mẹ

nên đành phải sống kiếp đơn côi.

 

Đơn côi, thật khổ lắm ai ơi,

nào biết nương ai, chỉ Phật Trời.

Phật Trời che chở thân côi cút,

lang thang đi kiếm chút tình người.

 

Xin người cho một chút cơm thừa

và một ít tiền dù gió mưa.

Lạy Phật, Bồ Tát che chở bé

vì bé lầm than, nói sao vừa...

 

Tàn tật, bịnh họan và đói khát

càng làm thân bé thêm xơ xác,

xin hãy giúp bao trẻ mồ côi

vì bạn là một vị Bồ Tát.

 

Bồ Tát thường hay mãi giúp đời,

lặng lẽ giúp người ở khắp nơi,

người nào hữu duyên tất thường gặp

biết bao Bồ Tát thật tuyệt vời.

 

Xin luôn giúp người như Bồ Tát,

giúp bao trẻ mồ côi an lạc

và thường giúp cho muôn lòai

vui sống thật trọn vẹn tươi mát.

 

Chúc Người thường hay mãi mỉm cười,

cho đời thường luôn mãi sáng tươi

vì Người là một vị Bồ Tát

muôn thuở vẫn từ bi, tuyệt vời.

 

Nguyện cho tất cả công đức lành

thường luôn giúp tất cả chúng sanh

luôn vui sống từ bi, trí huệ,

cho đời muôn thuở vẫn cao thanh...

 

Nam-mô A Di Đà Hoan Hỷ Quang Như Lai,

Nam-mô Đại Trí Đại Thế Chí Bồ Tát,

Nam-mô Đại Bi Quán Thế Âm Bồ Tát,

                     Nam-mô Thanh Tịnh Đại Hải Chúng Bồ Tát Ma Ha Tát,                              

Nay kính,

                           

Tịnh Nguyệt Vân

Được bạn: vdn 9.11.08 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "XIN HÃY XÓT THƯƠNG BAO TRẺ MỒ CÔI"